宝剑篇

作者: 唐代    李峤
吴山开,越溪涸,三金合冶成宝锷。淬绿水,鉴红云,
五采焰起光氛氲。背上铭为万年字,胸前点作七星文。
龟甲参差白虹色,辘轳宛转黄金饰。骇犀中断宁方利,
骏马群騑未拟直。风霜凛凛匣上清,精气遥遥斗间明。
避灾朝穿晋帝屋,逃乱夜入楚王城。一朝运偶逢大仙,
虎吼龙鸣腾上天。东皇提升紫微座,西皇佩下赤城田。
承平久息干戈事,侥幸得充文武备。除灾避患宜君王,
益寿延龄后天地。

wú shān kāi ,yuè xī hé ,sān jīn hé yě chéng bǎo è 。cuì lǜ shuǐ ,jiàn hóng yún , 吴山开,越溪涸,三金合冶成宝锷。淬绿水,鉴红云,
wǔ cǎi yàn qǐ guāng fēn yūn 。bèi shàng míng wéi wàn nián zì ,xiōng qián diǎn zuò qī xīng wén 。 五采焰起光氛氲。背上铭为万年字,胸前点作七星文。
guī jiǎ cān chà bái hóng sè ,lù lú wǎn zhuǎn huáng jīn shì 。hài xī zhōng duàn níng fāng lì , 龟甲参差白虹色,辘轳宛转黄金饰。骇犀中断宁方利,
jun4 mǎ qún fēi wèi nǐ zhí 。fēng shuāng lǐn lǐn xiá shàng qīng ,jīng qì yáo yáo dòu jiān míng 。 骏马群騑未拟直。风霜凛凛匣上清,精气遥遥斗间明。
bì zāi cháo chuān jìn dì wū ,táo luàn yè rù chǔ wáng chéng 。yī cháo yùn ǒu féng dà xiān , 避灾朝穿晋帝屋,逃乱夜入楚王城。一朝运偶逢大仙,
hǔ hǒu lóng míng téng shàng tiān 。dōng huáng tí shēng zǐ wēi zuò ,xī huáng pèi xià chì chéng tián 。 虎吼龙鸣腾上天。东皇提升紫微座,西皇佩下赤城田。
chéng píng jiǔ xī gàn gē shì ,yáo xìng dé chōng wén wǔ bèi 。chú zāi bì huàn yí jun1 wáng , 承平久息干戈事,侥幸得充文武备。除灾避患宜君王,
yì shòu yán líng hòu tiān dì 。 益寿延龄后天地。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

宝剑篇作者: 李峤

简介 诗词 李峤

李峤(644~713) ,唐代诗人。字巨山。赵州赞皇(今属河北)人。李峤对唐代律诗和歌行的发展有一定的作用与影响。他前与王勃、杨炯相接,又和杜审言、崔融、苏味道并称“文章四友”。

相关推荐

  • 李峤